Trở lại một câu còn chưa kịp nói, đã bị hai người an ủi, Trương Huyền dở khóc dở cười, đang muốn giải thích, liền nghe được phía sau có những tiếng bước chân dồn dập truyền đến.
Tiết vườn chủ và những người khác vội vã đi tới.
- Các ngươi muốn làm gì?
Thấy vẻ mặt những người này sốt ruột, Kim Tòng Hải vội vàng ngăn cản trước mặt Trương Huyền và công chúa.
- Trương sư, ở đây có một trăm gốc cây dược liệu khoảng năm trăm năm, là một chút tâm ta ý. Hơn nữa, từ hôm nay trở đi, vườn thuốc thành tây ta là bằng hữu vĩnh viễn của ngươi. Chỉ cần Trương sư cần, tùy liền mở miệng, dược liệu chỗ của ta có thể lấy ra, trực tiếp cung cấp miễn phí!
Không để ý tới Kim Tòng Hải đầy khẩn trương, Tiết vườn chủ đi tới trước mặt Trương Huyền đột nhiên khom người bái thật sâu, đưa đến một chiếc nhẫn trữ vật, nói.
- Bằng hữu vĩnh viễn?
- Cung cấp miễn phí?
Nhìn thấy được Tiết vườn chủ tính cách cổ quái, ngay cả mặt mũi minh chủ phủ cũng không cho, vừa đến lại cung kính cúi đầu, còn đưa vật tới, Triệu Phi Vũ, Kim Tòng Hải đồng thời trợn tròn mắt.
Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra...
Người này không phải dầu muối không nhận sao? Thế nào... Đột nhiên giống như một đệ tử lại cung kính cúi đầu, lại còn đưa đồ tới?
- Vừa so sánh với Trương sư, thủ đoạn trồng thuốc của chúng ta, yếu nhỏ đến đáng thương!
- Nhờ có Trương sư, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2300435/chuong-908.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.