Thật ra Trương Huyền đang có chút hối hận.
Trước đó vị Liễu Huyên đặc sứ kia, vừa nhìn đã khiến cho người ta có cảm giác rất cường đại, hơn nữa lại còn từ tổng bộ tới... Với hắn, mỗi một viên linh thạch trung phẩm đều là thứ trân quý, thế nhưng với loại người như vậy, có khả năng sẽ giống như rác rưởi vậy, tiện tay là có thể xuất ra mấy ngàn viên, mấy vạn viên!
Đáng tiếc lúc ấy Triệu Nhã rời đi, trong lòng có chút tự trách, lại thêm có một chút ngạo khí cho nên không hy vọng người khác nghĩ rằng hắn cầm học sinh để đổi lấy linh thạch... Cho nên mới không nghĩ nhiều, hiện tại xem ra, thật sự là đáng tiếc.
Không phải là mang học sinh để đổi... Nhưng có thể chỉ điểm ah!
Dưới Thiên Đạo bất kỳ chỗ thiếu hụt gì đều không thể che giấu, hoàn toàn có thể giúp một tay chỉ điểm cho nàng, sau đó đổi lấy thù lao nhất định.
Có những thù lao này, về sau tu luyện sẽ một đường đường bằng phẳng, không cần phải lo lắng, thậm chí ngay cả mấy người Trịnh Dương cũng có thể nhận được điều kiện tu luyện tốt nhất...
Nhưng cơ hội cứ như vậy bị bỏ qua...
“Quên đi, xoắn xuýt cũng vô dụng...
Biết loại cường giả như Liễu Huyên đặc sứ, lần tiếp theo gặp không biết sẽ là ngày tháng năm nào, Trương Huyền quay đầu nhìn về phía Khang đường chủ, nói: “Đường chủ, không biết Vạn Quốc thành chúng ta, nhà nào có nhiều linh thạch trung phẩm nhất?
“Linh thạch trung phẩm?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2300368/chuong-975.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.