Thực lực vị thiếu niên trước mắt so với lúc trước khi tỉnh lại giống như đúc, vẫn như cũ là Tông Sư cảnh. Không có tiến triển gì quá lớn, trong cơ thể cũng không nhìn thấy một chút hồn lực ba động mảy may nào. Giống như tất cả mọi thứ trước đó hắn nhìn thấy ở thức hải đều là giả vậy.
“Không đúng...
Trương Huyền nhíu chặt mày lại.
Hắn đã từng đi vào thức hải của đối phương. Nơi đó không nói tới việc bao la vô biên, linh hồn cực lớn như núi. Cẩn thận nói ra, so với hắn cũng chỉ mạnh hơn chứ không yếu hơn. Vốn hắn cho rằng sau khi tỉnh lại, chỉ bằng vào hồn lực đã có thực lực không kém gì mình, làm sao... Lại không có chút biến hóa nào chứ?
“Hay là chưa có dẫn hồn xuất thể? Một suy nghĩ xuất hiện trong đầu hắn.
Hồn lực mạnh yếu ra sao, lúc tỉnh táo rất khó nhìn ra được. Chỉ có hồn phách rời khỏi thân thể thì mới có thể thăm dò được một hai.
“Vi sư sẽ truyền thụ cho ngươi một bộ phương pháp tu luyện Vu hồn, về sau ngươi sẽ chủ tu hồn phách, chân khí thì có thể không cần luyện!
Trong lòng không ngừng suy đoán, đồng thời Trương Huyền cũng nói một câu.
Ngón tay duỗi ra, đặt lên trên mi tâm đối phương một chút.
Ông!
Bản rút gọn của Thiên Đạo Dẫn Hồn quyết lập tức xuất hiện ở trong đầu của Lộ Xung.
Lộ Xung có thực lực Tông Sư cảnh cũng không phải là chân khí, mà là dựa vào nọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2300340/chuong-1003.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.