“Không có thực lực thì cũng đừng tới, lâm trận sợ hãi, không dám tiến về phía trước thì lăn trở về. Vạn Quốc liên minh các ngươi đã ném người này lên thì đừng làm cho chức nghiệp Danh sư như chúng ta bị mất mặt!
“Hiện tại sợ hãi cũng đã chậm rồi...
...
Nghe thấy lời nói của Nhược Hoan công tử, tất cả Danh sư tham gia trận đấu đều cười lạnh.
Là người thứ nhất đi vào, tương đương với là người liều đầu tiên, trên tâm lý khó tránh khỏi sẽ mang theo bóng mờ. Tất cả mọi người nhìn lại, vị Trương Huyền này không muốn lên, còn để cho Nhược Hoan công tử mở miệng, rất rõ ràng bản thân đã bị sợ hãi.
Kết hợp với tuổi tác và tu vi của hắn, cho nên vẻ xem thường đã lộ rõ trên mặt mọi người.
“Yên tâm đi, người thứ nhất vượt quan so với người cuối cùng vượt quan, hiệu quả tương đương. Trong nội thành Kỳ Môn Độn Giáp liên tục biến hóa, không có một lần giống nhau. Coi như biết trước đó gặp phải cảnh tượng gì thì người phía sau cũng không có giá trị tham khảo!
Cho rằng đối phương đang lo lắng tới chuyên này, Hồng sư cười cười cười: “Mặt khác, trong một nén nhang mà không ra, công kích sẽ tự động biến mất, coi như tu vi không đủ thì cũng sẽ không có nguy hiểm tới tính mạng!
“Không cần lo lắng, ta có thể ứng phó được...
Thấy đối phương muốn thay mình đi lên, Trương Huyền cười cười rồi vẫy tay.
Quỷ Vực huyễn thành này nghe qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2300333/chuong-1010.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.