Vị Trường Thanh thật sự sắp phát điên rồi, vừa rồi hắn đã thông báo, muốn Thanh Ưng Thú ngoan ngoãn nghe lời, chỉ cần chống chọi được đối phương thuần phục thì sẽ cho các loại ban thưởng cho nó.
Kết quả... Trong nháy mắt đã giống như chó xù làm phản, có lầm hay không vậy?
Quan trọng nhất là, nếu như đối phương cho ngươi đồ tốt mà ngươi không có cách nào cự tuyệt, máu linh thú cấp bậc cao hơn thì ta cũng nhận. Chỉ tát một cái, thái độ ác liệt không có chút chào đón nào...
Sự kiêu ngạo lúc ta thuần phục ngươi ở đâu? Tự tôn ở đâu?
- Thanh Linh, ngươi muốn làm gì? Chẳng lẽ ngươi đã quên, ngươi là linh thú của ta...
Càng nghĩ càng giận, hắn rít lên một tiếng rồi vọt tới trước mặt.
Ngươi thân là linh thú của ta mà lại đi quỳ lạy một người khác, hơn nữa còn tâng bốc như thế, quả thực thúc có thể nhịn nhưng thẩm không thể nhịn!
Sưu!
Còn chưa tới đến trước mặt thì đã thấy có một cái móng vuốt to lớn đi tới trước mặt.
Phanh!
Bị một cước đá trúng, Vị Trường Thanh máu me đầy mặt bay ngược ra phía sau, đầu đâm vào trên mặt đất.
- Ngươi...
Vị Trường Thanh phát điên, ngươi xuất thủ không phải là ai khác, mà chính là thú sủng Thanh Linh thú của hắn.
Tên này đã hoàn toàn làm phản, bản thân chạy tới quát lớn nó mà còn bị một cước đạp cho lăn...
Ta đã thuần phục ngươi hai năm, ở trên thân thể ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2300294/chuong-1049.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.