Toàn bộ Hàn Khí tông, ngoại trừ hắn đã đạt tới Kiếm Tâm cảnh cũng không còn người nào khác. Cho nên coi như muốn tấn cấp thì cũng đã mất đi phương hướng.
Người thanh niên này, mặc dù tuổi tác so với hắn còn nhỏ hơn, thế nhưng lý giải về kiếm đã vượt qua hắn rất nhiều lắm. Nếu như có thể thừa cơ thỉnh giáo, nhất định sẽ có trợ giúp cực lớn đối với tu luyện ngày sau.
- Chỉ điểm?
Không nghĩ tới Liêu Vũ Chí này lại nhận thua một cách thản nhiên như vậy, còn trực tiếp thỉnh giáo. Vẻ mặt Trương Huyền lạnh nhạt nhẹ gật đầu, bàn tay duỗi ra:
- Kiếm tới!
- Vâng!
Ánh mắt sáng lên, Liêu Vũ Chí vội vàng lấy ra trường kiếm, đưa tới trước mặt.
Ngón tay Trương Huyền búng một cái, trường kiếm thoát xác, kiếm khí âm trầm xao động bắn ra, giống như là ánh sáng, chói lóa mắt.
- Trương sư làm vậy là... Muốn chỉ điểm Liêu Vũ Chí?
- Nhìn bộ dáng hẳn là vậy, chỉ là... Nếu như vhỉ điểm, vì cái gì mà lại không lấy kiếm của mình? Kiếm của người khác đều đã nhận chủ, một khi linh tính phản kháng thì ngược lại sẽ không thi triển ra được kiếm ý và hiệu quả như mong muốn a!
- Đúng vậy a, thật là kỳ quái...
...
Nhìn thấy Trương Huyền muốn mượn kiếm, tất cả mọi người đều nhíu mày.
Trường kiếm đạt otiws Linh cấp đã có linh tính thuộc về mình, một khi nhận chủ, chỉ cần chủ nhân không chết thì người ngoài rất khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2300291/chuong-1052.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.