Trương Huyền thuận tay ném ra linh thạch.
Đối phương không thu chính là nợ ân tình của người khác. Mà hắn không muốn nợ tình, càng không muốn liên quan tới những chuyện phiền phức sau này, cho nên còn không bằng thanh toán sòng phẳng, tiết kiệm thời gian về sau.
- Được rồi!
Thấy đối phương cứ khăng khăng trả tiền, hội trưởng biết mình đã mất đi một lần cơ hội kết giao, cho nên hắn không nhịn được lắc đầu một cái.
- Cáo từ!
Đưa linh thạch, Trương Huyền nhấc chân đi ra ngoài.
- Lão sư... Con phải đi tới đâu để tìm người đây?
Thấy hắn đã đi xa, Lạc Thất Thất vội vàng hô lớn một tiếng.
Hai tay chắp ở sau lưng, Trương Huyền dừng bước, thanh âm nhàn nhạt vang lên:
- Vi sư, Trương Huyền!
...
- Thiếu gia sao lại đi lâu như vậy mà còn chưa có đi ra cơ chứ? Tiệc tối của thái tử cũng sắp bắt đầu rồi a!
Ở bên ngoài đại sảnh, Tôn Cường rất là lo lắng.
- Đúng vậy a!
Viên Đào cũng không nhịn được duỗi cổ nhìn vào bên trong, chẳng qua cửa lớn của đại sảnh đóng chặt, cái gì cũng không nhìn ra được.
Sau khi Trương Huyền đi vào bọn họ đã chờ ở chỗ này. Hiện tại cũng đã qua hơn hai canh giờ, ngay cả một điểm động tĩnh cũng không có, cho nên khó tránh khỏi hai người có chút gấp gáp.
Lại nói tiệc tối của thái tử chẳng mấy chốc sẽ bắt đầu, mục đích chính là vì tranh đoạt danh ngạch. Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2300245/chuong-1098.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.