- Tự mình bò vào sao?
Chúng nhân đưa mắt nhìn nhau, mỗi người đều có cảm giác giống như là bị người ta đánh một gậy vào đầu từ đằng sau vậy.
- Ngươi coi ta là kẻ ngu sao? Hắn ta hồn phách ly thể, giống như tử thi vậy, làm sao có thể bò vào Hóa Thanh trì cơ chứ?
Phi nhi công chúa nhíu mi, hai mắt trợn lên.
Ngươi dọa người sao? Dù có muốn thì cũng nên tìm lý do tốt hơn một chút chứ?
Vị Trương sư này vừa rồi nàng đã nhìn qua, trái tim và hô hấp toàn bộ đều dừng lại. Thân thể vừa cứng lại lạnh như băng, không có khác nhau chút nào so với tử thi.
Coi như nhấc cũng không nhất định có thể khiêng đi, làm sao lại có thể tự mình bò rời khỏi nơi này được chứ?
Mấy người Diệp Vấn Thiên, Hồng sư cũng có suy nghĩ giống vậy, bọn họ muốn nghe giải thích của hắn.
- Ta... Đây là sự thực a!
Thấy vẻ mặt giống như nhìn kẻ tâm thần của mọi người La Tuyền sắp phát điên rồi.
Vừa rồi động tĩnh của Hóa Thanh trì thực sự quá lớn, ánh mắt mọi người đều bị tập trung vào đó, hắn cũng không ngoại lệ. Trong lúc đang xem rốt cuộc ao nước sẽ xuất hiện tình huống gì thì hắn loáng thoáng nhìn qua, đã nhìn thấy một cái bóng đen xuấ thiện.
Chính là vị Trương Huyền nằm ở trên mặt đất giống như thi thể này!
Tên này không biết lấy lực lượng từ đâu, hai tay chống đất, nhanh chóng bò qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2300196/chuong-1147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.