Đã có cơ quan ở trên tấm bia đá, như vậy đã nói rõ, nơi này căn bản không phải là Địa Cung chân chính. Có khả năng Địa Cung còn giấu ở một chỗ, chỉ là còn chưa có bị phát hiện ra mà thôi.
- Vẫn là nhãn lực của lão sư tốt hơn!
Hai mắt Lạc Thất Thất tỏa sáng, đồng thời nhìn về phía Trương Huyền, trong mắt tràn ngập vẻ bội phục.
Không hổ là lão sư mà nàng tốn vô số tâm huyết mời, quả nhiên nhãn lực không giống bình thường, liếc mắt đã nhìn ra bia đá có vấn đề.
Nếu không, nhất định bọn hắn còn phải tốn sức tìm kiếm khắp nơi, không biết lại phải hao phí bao nhiêu thời gian nữa.
- Chỉ là vận khí tốt mà thôi!
Ngọc Phi Nhi ở bên cạnh thấy hảo hữu sùng bái đối phương như thế, cặp môi đỏ nhếch lên, hừ một tiếng.
Mặc dù biết vị Trương sư này có thực lực rất mạnh, nhãn lực cũng cực phẩm. Thế nhưng chẳng biết tại sao nàng lại cảm thấy không phục, muốn nói lên một câu.
- Vận khí tốt? Có dám đánh cược hay không?
Trương Huyền nhìn qua.
- Ngươi...
Thiếu chút đã bị nước bọt làm nghẹn, Ngọc Phi Nhi cắn răng, vội vàng quay đầu lại.
- Ta thử một chút, để xem có thể mở ra hay không!
Biết mâu thuẫn giữa hai người không dễ nói chen vào. Lần trước chính là bởi vì xen vào việc của người khác cho nên đã chịu một trận đánh, Ngô Chấn không quan tâm tới mọi thứ mà vội vàng đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2300170/chuong-1173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.