Trương Huyền nhíu nhíu mày, nói.
- Lão sư có cao kiến gì không?
Lạc Thất Thất nhìn qua.
Những người khác cũng tập trung ánh mắt lại.
Vị thanh niên này từ khi tới đây đã để lại quá nhiều biểu hiện kinh diễm, hiện tại mọi người cũng không dám khinh thị với hắn nữa.
- Ta lại cảm thấy Vong Ưu cư là nơi mà Ngô Dương Tử tiền bối ở lại, về phần nguyên nhân, ta cũng không nói được quá rõ ràng!
Trương Huyền nói.
Chạm vào bia đá, thư viện chỉ biểu hiện ra là cơ quan do ai chế tạo, cũng không giải thích Địa Cung ở phía dưới có quan hệ gì với Ngô Dương Tử kia. Bởi vậy, đưa ra loại kết luận này cũng là phán đoán chủ quan của hắn, cũng không có căn cứ gì cả.
- Làm sao có thể chứ!
Phi nhi công chúa nhếch miệng lên, hừ lạnh một tiếng:
- Ngô Dương Tử tiền bối bị người ta bắt về luyện khí, nhất định trong lòng sẽ rất bi phẫn, tức giận còn không kịp, làm sao có thể vong ưu được chứ?
- Đúng vậy a, tiền bối bị bắt, nhất định là nhớ về quên quán cho nên mới tạo ra nó! Ta đồng ý với quan điểm của Lục công chúa!
Hình Viễn gật đầu.
- Lão sư... Nói như vậy, chẳng lẽ lão sư đã phát hiện ra cái gì sao?
Biết lão sư không có khả năng nói lung tung, Lạc Thất Thất không nhịn được hỏi.
- Cũng không có phát hiện ra cái gì, chỉ là ta cũng có chút hiểu rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2300165/chuong-1178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.