- Hạ thấp nhiệt độ tôi thép?
Lạc Thất Thất sững sờ.
Không phải tôi thép phải dùng nước sao? Nhiều nhất là dùng nước đá... Ngoại trừ cái này ra, còn hạ thấp như thế nào được nữa?
Hơn nữa, cũng không phải nhiệt độ chênh lệch càng lớn thì lại càng tốt, còn phải căn cứ vào phạm vi có thể chịu đựng được của vũ khí. Nếu vượt quá, không chịu nổi, một khi nứt toác sẽ trở thành dã tràng xe cát, cuối cùng cái gì cũng không có được!
Không ít Luyện Khí sư chính vì muốn gia tăng cấp bậc vũ khí cho nên cố ý sửa lại vật chất tôi thép. Kết quả lại gây ra phản ứng với vật chất bên trong khí thai, cuối cùng dẫn đến khí thai đã mài giũa không biết bao lâu sụp đổ trong nháy mắt. Lãng phí vô số khoáng thạch trân quý một cách vô ích.
Luyện khí, tỉ lệ của đủ loại khoáng thạch, nhiệt độ, dung hợp bao nhiêu, vật chất tôi thép, thời gian... Tất cả đều là kỹ xảo, độ khó so với luyện đan cũng không hề yếu, nếu không, cũng không thể nào được coi là chức nghiệp đặc thù bài danh trước mấy.
- Không sai!
Trương Huyền ngẩng đầu nhìn về phía nàng:
- Ngươi có mang theo lò luyện đan hay không?
- Luyện đan... Lô?
Lạc Thất Thất cho rằng mình đã nghe lầm.
Bây giờ không phải muốn luyện khí hay sao? Muốn lò luyện đan làm gì cơ chứ?
Trương Huyền lạnh nhạt nhìn qua:
- Ta muốn ngươi luyện chế ra một lò, Băng Phách đan!
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2300152/chuong-1191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.