- Luyện chế Dị Linh tộc thành khôi lỗi, sau đó thiết lập một số lệnh, khiến cho hắn giống như người bình thường. Trong khoảng thời gian ngắn, quả thực khó mà phát hiện ra được! Có lẽ Ngô Dương Tử tiền bối cảm thấy mỗi ngày đều có thể lừa dối đám gia hỏa này mắc lừa cho nên rất là khoái cảm, vì vậy tự nhiên mới vong ưu!
Trương Huyền cười cười.
Nhân tộc và Dị Linh tộc không đội trời chung, làm luyện khí Tông sư, hắn ta cũng biết đạo lý này.
Cho nên lúc vừa mới bị bắt đến, nhất định là tức giận, về sau, mỗi ngày giết chết một, hai tên, đổi lại là ai nhất định cũng sẽ hưng phấn mà vui đến mức quên cả trời đất.
Dị Linh tộc sống sót từ Thượng Cổ, mỗi một người đều có thực lực không yếu hơn hắn, kết quả... Đều bị hắn ta luyện chế thành khôi lỗi, diệt tộc, suy nghĩ một chút cũng cảm thấy đã nghiền...
Còn vọng hương, nhìn cái lông gà a.
Ở chỗ này có bao nhiêu khoái hoạt a!
Chỉ có đồ đần mới nhớ nhà sốt ruột, sầu khổ tới mức không chịu nổi!
Thư tịch ghi đến cuối cùng, chữ viết bay lên, câu nói vui sướng, vừa nhìn đã biết tên này cao hứng như thế nào.
Còn chuyện làm sao lừa dối nhiều Dị Linh tộc cam tâm tình nguyện tiếp nhận rèn luyện như vậy, tự nhận là trường sinh bất lão... Phía trên cũng không có ghi, cho nên hắn cũng không thể nào biết được cụ thể quá trình.
Chỉ là, căn cứ vào phỏng đoán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2300144/chuong-1199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.