Vừa rồi ngón tay hắn đã tiếp xúc với bản Ngũ Diệu Kim Thân này, thư viện đã tạo ra nội dung, đối với hắn, chuyện nhìn hay không nhìn cũng không sao cả.
Vốn hắn cho rằng, quyển thư tịch này có cấp bậc cao như vậy, nhất định sẽ càng thâm ảo. Thế nhưng hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, vừa mở ra thì lại thấy nó có tròn bảy mươi tám chỗ thiếu sót...
Sớm biết thứ này rác rưởi như thế thì hắn còn chạy tới làm cái rắm a. Còn không bằng quay về Huyễn Vũ đế đô sưu tập còn hơn.
Chỉ cần công pháp luyện thể đủ nhiều, như vậy nhất định hiệu quả sẽ tốt hơn nhiều!
Thua thiệt lớn!
Vẻ mặt hắn rất là buồn bực.
Chỉ là, bây giờ có nói cái gì đã muộn rồi, hắn đành phải lắc đầu, đi tới gần khôi lỗi, bàn tay chộp ra một trảo, thu nó vào giới chỉ trữ vật.
Mặc dù tên này đã bị chém đầu, biến thành phế phẩm. Thế nhưng toàn thân đã được luyện chế tới mức không gì không phá, tuyệt đối là đồ tốt thực sự.
Thu lại sau đó đi nghiên cứu một chút, nhìn xem có thể đề luyện ra một chút quặng quý hiếm hay không.
Đi ra đại sảnh, đi tới thạch thất nhỉ thì Lạc Thất Thất đã thu lại trường kiếm của nàng. Sau đó hai người dọc theo cầu thang đi lên, lần nữa đi tới gần Đoạn Long Tỏa.
Ngón tay của Trương Huyền dọc theo Đoạn Long Tỏa lục lọi nửa ngày, dựa theo phương vị bên trên thư tịch ghi lại, nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2300142/chuong-1201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.