Chờ năm ngày mà đối phương không có đi ra, Trương sư đã lành ít dữ nhiều. Người làm học sinh như nàng cần phải tìm ra thi thể của lão sư, lại hậu táng thật tốt.
- Thú đường Huyễn Vũ đế quốc cách nơi này không xa, chỉ cần toàn lực thì nửa ngày sẽ có thể tới...
Ngọc Phi Nhi tính toán vị trí một chút rồi nói.
- Nửa ngày? Không cần, nơi này là khu vực cần phải đi qua giữa Thú đường và Huyễn Vũ đế đô, thường xuyên có linh thú phi hành của Thú đường bay qua, chúng ta có thể nghĩ biện pháp khác!
Lạc Thất Thất ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Nơi này cách Thú đường không xa. Thế nhưng nếu trèo đèo lội suối sẽ rất dễ gặp phải các linh thú khác. Một khi chiến đấu, không cẩn thận ba ngày cũng không qua được, sẽ chậm trễ không ít thời gian.
Không bằng nghĩ biện pháp hấp dẫn sự chú ý rồi ngồi nhờ.
Ngồi nhờ chính là cho đối phương thù lao nhất định, tiện đường cưỡi linh thú của người khác.
Nơi này là chỗ phải qua giữa Thú đường và Huyễn Vũ đế quốc, mỗi ngày đều có thể nhìn thấy không ít linh thú bay qua. Có lẽ có thể tìm được một đầu, để các nàng ngồi lên, như vậy chỉ cần mấy chục phút là có thể bay đến, tránh đi không ít phiền phức.
- Ừm!
Ngọc Phi Nhi cũng gật gật đầu, ngẩng đầu nhìn lại, vừa mới nhìn về phía không trung thì đã nghe thấy một tiếng gào thét, một đầu Thanh Diệp Long Dực thú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2300123/chuong-1220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.