Trưởng lão cười khổ, nói:
- Ý của ngươi là hiện tại mới học sao?
- Ừm!
Trương Huyền gật đầu.
- Ngươi có biết độ khó của thú ngữ Thượng Cổ hay không?
Thấy quả nhiên đối phương có ý này, lão giả không nhịn được lắc đầu:
- Thú ngữ thất truyền, hiện tại ghi chép lưu truyền xuống dưới, rất nhiều thứ chỉ là lời không rõ, cũng không ít thứ chỉ tốt ở bề ngoài. Không nói trước có thể phát âm hay không, coi như có thể phát ra, ngươi có biết nó có ý gì không? Ta đã nghiên cứu không dưới năm mươi năm, mà đến bây giờ cũng không có một chút tiến triển nào, bây giờ...
Mặc dù hắn chưa nói hết lời, thế nhưng ý tứ đã hết sức rõ ràng, cảm giác quả thực đối phương đang nói trò đùa.
Hắn nghiên cứu cả một đời, cái gì cũng không hiểu. Ngươi xem thư tịch một chút đã muốn học tập, nếu thú ngữ Thượng Cổ đơn giản như vậy thì cũng không trở thành thất truyền, khiến cho vô số Thuần Thú sư muốn khôi phục mà không thể được.
- Ta cũng rất có hứng thú đối với thú ngữ Thượng Cổ, cho nên cũng chỉ muốn tùy tiện nhìn xem. Nếu như có thể học tập, đương nhiên là tốt nhất, học tập không được thì cũng không có biện pháp...
Biết chỗ lo lắng và ý nghĩ của đối phương, Trương Huyền nói.
- Vậy thì tốt, ngươi đi vào đi, bên trong nhà tranh của ta, tất cả đều là thư tịch liên quan tới thú ngữ Thượng Cổ. Những năm này, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2300111/chuong-1232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.