- Dựa theo yêu cầu bình thường là so mười trận, người thắng sáu trận sẽ làm chủ...
Hồng sư nói:
- Trên đài Hàn Lăng đang so trận thứ mười...
- Có thể so được tới trận thứ mười đã nói rõ có thắng có bại...
Nghe được đây là trận thứ mười, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm.
Nếu như đối phương chiến thắng liên tiếp thì sáu trận đã kết thúc rồi. Mà bây giờ có thể kéo dài tới trận cuối cùng đã nói rõ thực lực mọi người ngang nhau.
- Đều có thắng có bại... Không phải!
Hồng sư hơi đỏ mặt, vẻ mặt rất là xấu hổ:
- Chúng ta là so mười trận, nhưng một mực thua, hơn nữa... Cũng đều thua bởi một người!
- Bại bởi bởi cùng một người? Ngươi nói... Tên trên đài này ngay đánh cả mười trận, một lần cũng không có thua?
Trương Huyền trợn tròn mắt.
- Đúng vậy a...
Hồng sư che trán, những người khác càng xấu hổ tới mức không ngẩng đầu lên được.
Liên tục mười người khiêu chiến một người, xa luân chiến cũng bị đối phương đánh rơi xuống khỏi lôi đài, quan trọng nhất là... Người trên đài rõ ràng còn không phải là người mạnh nhất của đối phương, thật sự là mất mặt xấu hổ.
Phanh!
Vẻ mặt im lặng, Trương Huyền đang muốn nói chuyện thì đã nghe một tiếng rên vang vọng ở trên đài. Hàn Lăng không kịp phản ứng thì đã bị đánh bay ngược ra, rơi vào trong sân.
- Mười trận đều thua... Như vậy sao ta có thể giúp được nữa chứ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2300098/chuong-1245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.