- Không sai!
Thanh niên cười lạnh:
- Nếu như không phục thì chúng ta có thể dùng thân thể để chiến đấu một trận, nếu như ngươi thua, ngoan ngoãn để Đào thiếu gia đi theo chúng ta. Thừa nhận ngươi không xứng làm lão sư! Thắng, ta bái ngươi làm thầy cũng được...
- Thế nào? Dám hay là không dám?
Thanh niên kia rít lên một tiếng.
Trương Huyền híp mắt lại.
Đối phương là cường giả Hóa Phàm bát trọng, mặc dù vừa rồi không có thi triển ra võ kỹ. Thế nhưng cũng có thể nhìn ra được thân thể cực kỳ cường đại. Toàn bộ lực công kích của hắn có gộp lại cũng chỉ vượt qua 10 triệu đỉnh, muốn phá vỡ phòng ngự, đánh bại đối phương có lẽ cũng không làm được!
Huống chi chỉ bằng vào thân thể, chỉ có lực lượng bốn trăm vạn đỉnh!
Ngay cả hắn cũng không thể đánh bại thì lại có tư cách gì làm lão sư của “Đào thiếu gia” hắn chứ?
Có thể nói, đối phương thoạt nhìn lỗ mãng, thế như lại từng lần nắm bắt được điểm yếu của mình, sau đó khích tướng.
Hơn nữa nếu chỉ dùng thân thể, như vậy còn có thể tránh khỏi Sư Ngôn thiên bẩm... Có thể nói là nhất cử lưỡng tiện.
- Không sai! Ta chỉ hỏi ngươi, ngươi dám hay là không dám?
Hai tay chắp ra sau lưng, thanh niên kia hừ lạnh.
- Ồ?
Thấy đối phương từng bước tới gần, hất ống tay áo lên. Lúc Trương Huyền đang muốn nói chuyện thì đã nghe từng tiếng gọi hưng phấn vang lên:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2300088/chuong-1255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.