Biết sự tình không thể chần chờ, khóe miệng Nguyên Hồng co giật mấy lần, vội vàng đi tới trước mặt thông đạo ghi chép.
Lúc này thông đạo ghi chép đã đổ sụp nửa bên, làm toàn bộ đại điện tràn đầy bụi mù.
- Xảy ra chuyện gì?
La Nham nhịn không được nhìn về phía Lý Tuyền.
- Ta cũng không biết... Chúng ta đang chờ Trương sư, liền nghe một tiếng nổ vang... Sau đó, sau đó liền biến thành như vậy...
Lý Tuyền mặt mũi khóc tang.
Không chỉ nàng, giờ phút này người chung quanh cũng phát mộng.
Ai cũng không biết, vì sao thông đạo ghi chép luôn luôn chắc chắn, đột nhiên lại sập, mà nơi trung tâm nhất, chính là vị trí Địa Hỏa thông đạo.
- Trương sư... Đoán chừng đã chết!
Nhớ tới lão sư nói, La Nham khoát tay áo, đang muốn giải thích, liền nghe trong bụi mù vang lên tiếng bước chân.
Ngay sau đó truyền đến thanh âm ho khan.
- Khụ khụ...
Nghe được thanh âm này, tất cả mọi người đều chấn động, đồng loạt nhìn qua, lập tức nhìn thấy một thanh niên đi ra.
Không phải Trương sư trước kia đi vào, thì là người phương nào!
- Ngươi... Ngươi... Không có việc gì?
Thân thể La Nham run lên, con mắt trợn tròn.
Vừa rồi lão sư lời thề son sắt, khẳng định bị đốt thành tro bụi, trong nháy mắt liền xuất hiện, lông tóc không tổn hao gì, một chút vết thương cũng không có...
Thật hay giả?
Không chết, ở bên trong chờ đợi hơn một canh giờ, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2300019/chuong-1324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.