- Nghe đạo có tuần tự, thuật nghiệp có chuyên về một môn, người thành đạt làm thầy, điểm ấy đối với Danh Sư chúng ta, không tính là gì! Hắn cùng Lạc Thất Thất chung một chỗ, bình tĩnh, không có chút gấp rút, có thể thấy được xưng hô lão sư danh xứng với thực, cũng không phải làm bộ, khẳng định là có năng lực nào đó, có thể chỉ điểm đối phương.
Hồ Yêu Yêu nói.
Thân là Danh Sư, tự nhiên rõ ràng, người không thể toàn tài, tu luyện giả lợi hại hơn nữa, cũng có khâu bạc nhược.
Thực lực mạnh, bái thực lực yếu làm thầy, cũng có khối người.
Ngay cả lúc trước Thiên Nhân Khổng sư, cũng không phải chuyên môn học tập Đàm sư sao?
Lúc đó Đàm sư không có danh tiếng gì, là một vị Danh Sư ngũ tinh an phận ở Đàm quốc mà thôi.
Mọi người cũng rõ ràng điểm ấy, đồng thời gật đầu, không còn xoắn xuýt vấn đề này, Đổng Hân hỏi:
- Ngươi đã gặp qua, tâm tính của người này như thế nào? Có khuyết điểm gì có thể lợi dụng hay không?
- Ta chỉ gặp mặt một lần, hàn huyên vài câu, người này thoạt nhìn chất phác, đơn thuần, không giống kẻ có tâm kế, ý rất nghiêm, làm việc cũng rất có chuẩn tắc! Chính là... Nói chuyện quá làm người tức giận!
Hồ Yêu Yêu nói.
Mặc dù nàng là Danh Sư lục tinh hạ phẩm, nhãn lực kinh người, nhưng Trương Huyền này, trên cơ bản nhìn không ra cái gì, ngược lại bị đối phương làm tức giận gần chết.
- Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2299950/chuong-1393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.