Thấy lão sư đáp ứng muốn đi, Lạc Thất Thất không còn xoắn xuýt nữa, hỏi.
- Hiện tại?
Trương Huyền nhìn ra ngoài, lúc này mới nhớ tới thời điểm từ Kinh Hồng viện trở về, cũng đã là xế chiều, lại thêm chữa thương, tu luyện, chơi đùa hai ba canh giờ, bên ngoài đã đen như mực.
- Lên đường đi!
Tiệc tối quy định thời gian, nhìn thời gian, đã không sai biệt lắm, không có gì có thể xoắn xuýt.
Đi ra biệt viện, hai người đi về phía Kinh Hồng học viện.
Kinh Hồng học viện không có bao la như Luyện Khí học viện, nhưng cũng chiếm diện tích cực kỳ rộng lớn, không lâu sau, liền đến tiểu viện hôm qua Hồ Yêu Yêu thay quần áo.
- Nguyên lai Vân Tước cư chính là nơi này...
Trương Huyền nhẹ gật đầu.
Hôm qua theo dõi Hồ Yêu Yêu, đã tới qua một lần, xem như kiến trúc chung quanh cực kỳ phồn hoa, quả thực rộng rãi hơn khu tinh anh nhiều.
- Nơi này vốn không phải tên như vậy, truyền thuyết thời điểm Hồ Yêu Yêu học trưởng khảo hạch Kinh Hồng sư lục tinh, thân mang trang phục lộng lẫy, nhảy một khúc Nghê Thường Liên Y Vũ, dẫn tới chim sơn ca quan sát, không ngừng kêu to, kéo dài không ngừng... Mới đổi tên thành Vân Tước cư.
Lạc Thất Thất biết điển cổ của danh tự, truyền âm tới.
Trương Huyền gật đầu.
Nghê Thường Liên Y Vũ, phối hợp hoa phục quả thực có năng lực kinh người, có thể nhất niệm công kích, để cho người ta vội vàng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2299937/chuong-1406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.