- Ngươi cảm thấy vậy thì thắng?
Thấy hắn hưng phấn như thế, Trương Huyền lắc đầu, đột nhiên bàn tay buông lỏng, thân trúc trong tay rơi trên mặt đất.
- Buông tay?
Ưng Cần sững sờ.
Vũ khí là thứ trọng yếu nhất của tu luyện giả, nhất là ở thời điểm tỷ võ, một khi buông ra, chẳng khác nào rơi vào bị động, làm sao trực tiếp ném đi?
- Vũ khí, là thân thể kéo dài mà thôi, thương pháp, coi như không có thương, cũng có thể thi triển!
Đang kỳ quái, liền nghe thanh niên phía trước cười nhạt một tiếng, thanh âm vang lên bên tai, ngay sau đó liền thấy Trương Huyền nhảy lên, trong nháy mắt cả người giống như biến thành một cây trường thương.
Thương ý phô thiên cái địa cuốn tới, giờ khắc này, hắn chính là thương, thương chính là hắn, căn bản không phân rõ được.
- Cái này, cái này... Đây là cảnh giới nhân thương hợp nhất?
Con ngươi co rụt lại, toàn thân Ưng Cần cứng ngắc.
Trong truyền thuyết, lĩnh ngộ thương tâm đạt tới cảnh giới nhất định, liền có thể làm được nhân thương hợp nhất.
Lúc này, coi như trong tay không thương, chỉ cần trong lòng thương bất diệt, đồng dạng có thể hóa thành thương ý lăng lệ, người cản giết người, phật cản giết phật!
Loại cảnh giới này, coi như Tiết Chân Dương học trưởng cũng không làm được, làm sao người trước mắt này làm được?
Thời gian không còn kịp để hắn ngẫm nghĩ, Trương Huyền hóa thành trường thương, thời gian nháy mắt đã tới gần, ngón tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2299915/chuong-1428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.