Nhẹ nhàng cười một tiếng, thần sắc của Trương Huyền lạnh nhạt nhìn qua:
- Ngươi... Còn không phải viện trưởng a?
Người khác kính hắn, hắn kính người khác.
Mới mở miệng liền nhục danh tiếng của Danh Sư, trục xuất sư môn... Coi như tính khí của hắn khá hơn nữa, cũng có chút nhịn không được.
Danh Sư, nặng nhất thanh danh.
Nguyên nhân chính là như thế, dù biết rõ cứu chữa Ngụy Như Yên sẽ hao tổn linh hồn, nguyên thần bị hao tổn, cũng sẽ không tiếc.
Đối phương mới mở miệng, liền rêu rao khắp nơi, trục xuất sư môn, tương đương với trần trụi nhục mạ, đã xúc phạm ranh giới cuối cùng của hắn.
- Làm càn! Ngươi có biết đang nói chuyện với người nào không?
Không nghĩ tới một tân sinh lại dám phản bác, Vưu phó viện trưởng tức giận đến sắc mặt trầm xuống.
- Nói chuyện với người nào, ta tự nhiên biết, Danh Sư lục tinh Vưu Hư, Y Sư học viện phó viện trưởng! Ta biết nói chuyện với ai, nhưng ngươi biết mình đang nói chuyện với ai không?
Sống lưng thẳng tắp, cả người như một cây trường thương, mang theo khí tức lăng lệ, Trương Huyền ngạo khí bức người.
- Tại hạ là khách quý của Mạc đường chủ, Mi, Triệu, Vệ viện trưởng, cầm trong tay ba lệnh bài trưởng lão; có hai đại chức nghiệp Luyện Khí sư lục tinh, Kinh Hồng sư lục tinh! Tùy ý vũ nhục ta, mở miệng uy hiếp... Ta nhìn không phải ta làm càn, mà là ngươi đi?
Tôn nghiêm của Danh Sư không thể nhục.
Huống chi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2299903/chuong-1440.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.