So với tính mạng của hắn còn trọng yếu hơn!
- Cũng không xa...
Tung người hướng về phía trước, vòng qua một dốc núi, đột nhiên, trước mắt mây mù tiêu tán, một đóa hoa trắng tinh xuất hiện ở trong ánh mắt.
- Vân Vụ hoa...
Ngụy Trường Phong kích động.
Phí sức tâm huyết, tìm lâu như vậy, chính là vì cái này, giờ phút này, rốt cục thấy được!
Bành!
Mới vừa muốn xông qua hái đóa hoa, sống lưng bị Hồng Viên thú đá trúng.
Lần nữa ngã xuống đất, Ngụy Trường Phong chỉ cảm thấy sinh mệnh chậm rãi xói mòn, đã không chịu nổi.
- Nhất định phải cầm được...
Lần nữa bò lên, thân thể nhoáng một cái, đi tới gần đóa hoa trắng tinh, rút lên, để vào hộp ngọc.
Hô!
Trong nháy mắt thở phào nhẹ nhõm, khóe miệng co giật.
Giờ khắc này, dù trên người lại tổn thương nữa, cũng cảm thấy đáng giá.
Có cái này, thiếu gia liền có thể cứu tính mạng của nữ nhi, cho dù chết, cũng có thể nói với nàng... ta làm được!
- Chỉ vì một gốc... Vân Vụ hoa?
Thấy nhân loại này, lộ ra vui vẻ thỏa mãn, Hồng Viên thú ở một bên không thể tưởng tượng nổi.
Còn tưởng rằng vì cái gì, có thể ngay cả tính mạng cũng không cần, không nghĩ tới là thứ này...
Một Thánh giả, vì một cây trà mà chết... Thật đáng giá sao?
Ngụy Trường Phong nhẹ nhàng cười một tiếng.
Nó là một Thánh thú, sao hiểu được tình cảm của nhân loại.
Hít sâu một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2299891/chuong-1452.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.