- Lộc huynh...
Ngô Hư vội vàng lao đến đỡ lấy hắn, đưa vào một viên đan dược chữa thương.
- Ngươi, ngươi...
Bán Thánh dùng đan dược, vận chuyển chân khí mấy chu thiên, mới hơi thanh tỉnh một chút, lần nữa nhìn về phía Trương Huyền cách đó không xa, cảm giác sắp khóc. Ngươi một tiểu gia hỏa Đạp Hư cảnh, có Thánh thú Thần Thức cảnh làm thú sủng thì cũng thôi, còn có một Thánh khí... Ngươi là con riêng của thầy Khổng sao? Nếu không làm sao có nhiều đồ tốt như vậy?
- Thế nào? Ngươi nói chỉ cần không dùng A Tử là được, thủ đoạn khác mặc ta tuyển, ta cũng không có vi phạm quy định a!
Trương Huyền nói.
- Phốc!
Một hơi không có đi lên, Lộc huynh phun ra một ngụm máu tươi. Chuyện này là sao! Hắn vốn cho rằng đối phương chỉ có Tử Dương thú, cái khác không có gì, chỉ cần hạn chế, liền có thể nhẹ nhõm đánh một chầu, nằm mơ cũng không nghĩ tới... còn có một cái đỉnh! Con mẹ nó! Ta là muốn luận võ với ngươi, mà không phải giao thủ với Thánh khí... Quy củ là không có vi phạm, nhưng này làm sao đánh? Căn bản không có cách nào đánh a?
- Ta nói, là không mượn bảo vật, không mượn Thánh thú, ngươi có dám tỷ thí với ta không? Chính là dùng thực lực bản thân ngươi chiến đấu với ta...
Lộc huynh cắn răng một cái nói.
Sợ đối phương lấy thêm ra pháp bảo lợi hại gì, hắn nói thẳng dùng thực lực chiến đấu.
- A, ngươi muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2299750/chuong-1593.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.