- Vâng!
Tôn Cường đi ra ngoài, không lâu sau, Ngọc Thần Thanh bệ hạ liền đi tới, nhìn thấy hắn, vội vàng ôm quyền:
- Thầy Trương!
Phân chủ khách ngồi xuống, Trương Huyền nhìn qua:
- Bệ hạ, ngươi phái người giúp ta xây dựng phủ đệ, không biết là có chuyện gì?
- Trước đó có chút hiểu lầm, thấy phủ đệ của ngươi biến thành như vậy, mới phái công tượng tới, không biết thầy Trương có thoả mãn hay không?
Ngọc Thần Thanh vội nói.
- Hiểu lầm?
Trương Huyền lắc đầu:
- Không có gì!
Chuyện ngày đó, thật đúng là không để trong lòng. Người sai là mình, làm sập cả sảnh yến hội của con gái người ta.
- Thầy Trương không tức giận là tốt rồi!
Thấy trên mặt đối phương không có bất kỳ cái gì không vui, Ngọc Thần Thanh thở phào nhẹ nhõm. Hiện tại chỉ sợ đắc tội đối phương. Chẳng qua xem ra, đối phương không để ở trong lòng. Cũng khó trách, Danh Sư có thể tiện tay sáng chế công pháp lợi hại như thế, tự nhiên rất mực khiêm tốn, không quan tâm những tục sự này.
- Ta nghe nói, hoàng thất các ngươi có một gốc Thánh giả Bồ Đề thụ, không biết ta có thể mượn dùng một chút hay không?
Lại hàn huyên một hồi, Trương Huyền trực tiếp mở miệng.
- Bồ Đề thụ?
Sắc mặt Ngọc Thần Thanh trắng nhợt, vẻ mặt khó xử:
- Cái này...
- Không tiện?
Trương Huyền cau mày.
Bản thân mượn dùng là vì cứu chữa Ngụy Như Yên, có tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2299741/chuong-1602.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.