Thành thú sủng của Trương Huyền, đã không còn tôn nghiêm của Vương giả trước đó, mấy Đại Thánh thú đồng loạt an ủi.
- Để ta thần phục? Nằm mơ!
Thấy tất cả thuộc hạ đều phản bội, Hoàng Kim Hùng Hổ thú mặt mũi dữ tợn:
- Các ngươi không nghi ngờ, vì cái gì nơi này có thể hội tụ nhiều Địa Mạch linh dịch như vậy, để cho Linh thú, Thánh thú chúng ta sử dụng mà không suy kiệt sao? Hôm nay ta sẽ nói cho các ngươi biết...
Hoàng Kim Hùng Hổ thú gào thét một tiếng, giãy dụa đứng dậy, thân thể nhoáng một cái, nhảy vào trong ao đã khô cạn cách đó không xa, thanh âm chậm rãi.
- Hoàng tôn kính, xin ban cho ta lực lượng, diệt trừ những Thú tộc phản bội này...
Lần này nói không phải ngôn ngữ nhân loại, mà là Thượng Cổ thú ngữ.
- Hoàng?
Nghe được thú ngữ, Trương Huyền nhíu mày, một dự cảm bất tường từ trong lòng xông ra. Trước đó hắn liền kỳ quái, đồ vật hiếm có như Địa Mạch linh dịch, coi như địa hình của Vân Vụ lĩnh đặc thù, muốn ngưng tụ nhiều như vậy, cũng không có khả năng, hiện tại xem ra, chỉ sợ không đơn giản như vậy.
Hơn nữa, mấu chốt nhất là, Linh thú, Thánh thú nơi này thực nhiều lắm. Vật cạnh thiên trạch, bất kỳ chỗ nào, số lượng cường giả đều có hạn. Nhiều Linh thú như vậy, tu vi đều cao như vậy, muốn nói không khiến người ta kỳ quái, đó là giả.
Mi trưởng lão cũng biến sắc, hắn là Thuần Thú sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2299721/chuong-1622.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.