Hồng Viễn hoàng cung, thấy Trương Huyền rời đi, lại không có xuất hiện sụp đổ, phá hư, Ngọc Thần Thanh thở phào nhẹ nhõm. Vị tân nhiệm Trương viện trưởng này, thiên phú, phụ tu, ánh mắt, hiểu biết, nhân phẩm... Đều rất tốt, thiếu hụt duy nhất chính là rất thích phá hủy. Mỗi lần tới, đều sợ mất mật, sợ hắn phá hủy hoàng cung. Lần này chẳng những không có phá nhà cửa, ngược lại cứu sống Bồ Đề thụ, xem như ra ngoài ý định.
- Bệ hạ!
Mới vừa trở lại ngự thư phòng, lão thái giám La Phú liền đi đến.
- Ân, bên Vân Vụ lĩnh thế nào?
Ngọc Thần Thanh nhìn lại.
Vân Vụ lĩnh gây ra động tĩnh lớn như vậy, với tư cách Hoàng đế bệ hạ của Hồng Viễn đế quốc, tự nhiên cũng thời khắc chú ý, thậm chí đều lệnh binh sĩ chuẩn bị xong, tùy thời tiến công.
- Bẩm báo bệ hạ, Vân Vụ lĩnh cùng Danh Sư học viện đã ngưng chiến!
La Phú vội vàng ôm quyền.
- Ngưng chiến?
Ngọc Thần Thanh cau mày.
Lúc ban ngày còn đánh hừng hực khí thế, không ai nhường ai, làm sao lại ngừng?
- Mi trưởng lão tự mình đi Vân Vụ lĩnh đàm phán, về sau chiến đấu liền kết thúc...
La Phú nói.
Đi tới Vân Vụ lĩnh, Trương Huyền một mực ở trên lưng Hỏa Long Thánh thú không có xuống, lại thêm giữ bí mật thân phận, hầu như không có người biết hắn đi cùng.
- Đàm phán?
Ngọc Thần Thanh nhìn qua:
- Ai yêu cầu trước?
Song phương giao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2299704/chuong-1639.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.