Học viện Danh Sư Hồng Viễn, trấn thủ mấy chục đế quốc nhất đẳng, vô số tông môn, cho dù người mạnh nhất rất nhiều thế lực, không thể đích thân tới, hạ lễ khẳng định cũng phải đưa đến.
Tiếp nhận nhẫn, tinh thần đảo qua nhìn xem.
Nhịn không được ánh mắt nhảy dựng.
Đồ thật sự nhiều, hơn nữa rất trân quý.
Thượng phẩm linh thạch, còn có mấy ngàn, các loại đan dược, bảo vật càng nhiều đếm không xuể.
- Đưa tới tàng bảo khố học viện đi, đây là đồ của học viện, không phải cá nhân ta...
Lắc lắc đầu, cố nén xúc động cất vào trong túi, Trương Huyền đưa trở về.
Tuy rất muốn lấy làm của riêng, nhưng hắn cũng biết, hạ lễ này, đưa không phải là hắn, mà là thân phận!
Nói cách khác, cho dù không phải hắn, đổi làm một người nào khác, ngồi ở vị trí này, cũng sẽ nhận được bảo vật này.
Bởi vậy, nghiêm khắc trên ý nghĩa, mấy thứ này, đều là của học viện Danh Sư, không phải của hắn.
Nói đến có được các bảo vật Vân Vụ lĩnh, mấy thứ này, đối với hắn lực hấp dẫn cũng không quá lớn.
- Rõ!
Gật đầu, Mi trưởng lão nhìn về phía thanh niên trước mắt, càng thêm bội phục, lại lấy ra một cái nhẫn:
- Đây là Ngọc Thần Thanh bệ hạ, cho cá nhân viện trưởng!
- Cho cá nhân ta?
Trương Huyền sửng sốt, lập tức nhìn vào bên trong, ánh mắt chớp chớp.
Tuy so với lễ vật trước đó, kém rất lớn, nhưng cũng mười phần trân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2299677/chuong-1666.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.