Cái này đã xong... Muốn chạy trốn, cũng không kịp rồi.
Vù vù!
Vài bước đi vào trước mặt, thân thể Đoạn Nhân sư huynh tung lên, lấy Lưu Húc treo ở trên chạc cây xuống, nuốt chút dược vật, ánh mắt trở nên băng hàn.
- Đoàn sư huynh, ta cùng với hắn tỷ thí dùng độc, hắn lại đánh lén ta... Ngươi phải làm chủ cho ta!
Tỉnh lại, Lưu Húc chỉ Trương Huyền ở cách đó không xa, nghiến răng nghiến lợi.
- Yên tâm đi!
Ánh mắt híp lại, Đoạn Nhân đứng dậy, lạnh lùng nhìn về phía Trương Huyền, trong mắt sát ý như thủy triều:
- Ta sẽ khiến hắn trả giá thật nhiều!
- Đoàn sư huynh, vị Tôn độc sư này, là ân nhân cứu mạng của Hứa Trưởng lão...
Thấy hắn tức giận, Lý Viên nghiến răng vội vàng tiến lên giải thích.
Hứa Trưởng lão giao người cho bọn họ, mới đi đến chỗ ở đã bị hạ độc chết mà nói, bọn hắn cũng có trách nhiệm rất lớn.
- Cút!
Nhướng mày, Đoạn Nhân quát lớn một tiếng.
Đăng đăng đăng đăng!
Bị một cỗ sóng khí trùng kích, sắc mặt Lý Viên trắng nhợt, liên tục lui về sau bảy tám bước, phun ra một ngụm máu tươi.
Hắn chỉ có thực lực Đạp Hư cảnh, cùng loại cường giả Thánh Vực như đối phương kém nhiều lắm, căn bản ngăn cản không nổi.
- Ta mặc kệ ngươi liên hệ thế nào với Hứa Trưởng lão, đả thương người của ta, sẽ phải trả giá thật nhiều.
Đi vào trước mặt, Đoạn Nhân nhìn chằm chằm Trương Huyền, trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2299493/chuong-1850.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.