- Ngô sư!
Ba người chào.
- Đây là thế nào?
Trương Huyền trực tiếp hỏi.
- Phong ấn từ nửa tháng trước có chút không vững chắc, bất quá, đều ở trong phạm vi có thể khống chế, ai ngờ ở mấy ngày trước, liên tục lắc lư, tựa hồ tùy thời sẽ sụp đổ, sắp khống chế không nổi rồi!
Lông mày nhíu chặt, Ngô sư nhìn về phía trước.
- Khống chế không nổi?
- Không sai...
Ngô sư gật đầu, đang muốn nói chuyện, liền cảm thấy một thanh âm như sấm rền từ dưới đất chậm rãi vang dội tới, như Cự thú rên rỉ, lại giống như dưới sơn mạch ở ẩn một Cự Long, tùy thời có thể sống lại, chém giết đám đông.
- Đây là cái gì?
Đám người Trương Huyền biến sắc.
Nghe được thanh âm này, thật giống như thân ở trong ngọn nguồn tai hoạ, nhân lực trở nên vô cùng nhỏ bé, một khi tai hoạ phát sinh, chỉ sợ sẽ bị trong nháy mắt thôn phệ, Thần Tiên khó cứu.
- Chính là thanh âm trong phong ấn vang lên, đến cùng xảy ra chuyện gì, ta cũng không rõ ràng lắm, bất quá, tiếp tục như vậy nữa, dùng không được bao lâu, toàn bộ phong ấn sẽ triệt để sụp đổ, đến lúc đó, vô luận là di tích, hay Hỏa Nguyên Thành, chỉ sợ đều trong nháy mắt bị san thành đất bằng!
Trên mặt Ngô sư tràn đầy lo lắng.
Một khi phong ấn phá hư, núi lửa sẽ lập tức bộc phát, Nhạn Lâm Sơn cách Hỏa Nguyên Thành chỉ có hơn 300 dặm, khoảng cách gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2299456/chuong-1887.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.