- Tiếng gió?
Ngô sư, Hàn Hội trưởng sững sờ, vội vàng nhìn lại chung quanh.
Tiếng gió rất nhẹ, như trước thổi lá cây phát ra thanh âm rào rào, lúc trước bọn hắn cảm thấy, nghe yên tĩnh hờ hững, làm cho người ta có cảm giác tâm cảnh buông lỏng, mà bây giờ lại sởn hết cả gai ốc, không tự chủ được run rẩy.
- Đóng kín thính giác...
Hô nhỏ một tiếng, hai người đồng thời đóng kín thính giác, không nghe tiếng động.
Bất quá, chẳng biết tại sao, tiếng gió vắng lặng, như trước có thể truyền vào trong đầu, để cho bọn họ bất tri bất giác liền bị khống chế.
- Không có tác dụng đâu, đây là một loại Ma Âm, coi như đóng kín lục thức (*sáu giác quan),cũng có thể tiến nhập nội tâm, khó lòng phòng bị!
Lắc đầu, Trương Huyền truyền âm qua.
Nếu như Ma Âm dễ dàng có thể cự tuyệt như vậy, cũng không xứng xưng là “Ma”, hơn nữa một mình phân liệt thành một chức nghiệp đơn độc, truyền thừa vạn năm bất hủ.
- Vậy làm sao bây giờ?
Hai người lần nữa mở ra thính giác che đậy, tràn đầy sốt ruột.
Không thể cự tuyệt, lại không thể trốn tránh, chẳng lẽ bọn hắn đám mới tiến nhập di tích, sẽ phải hao tổn ở chỗ này?
- Trương sư... Có thể phát hiện Ma Âm, có nghĩ ra biện pháp không?
Ngô sư vội vàng xem ra.
- Đây là Ma Âm Sư bát tinh phát ra Ma Âm, ta cũng chỉ có thể miễn cưỡng chống cự, muốn đối kháng, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2299406/chuong-1937.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.