Kỳ thật, giờ phút này Trương Huyền cũng tan vỡ.
Nằm mơ cũng không nghĩ đến Thiên Diệp Vương sẽ ở thời điểm này tiến đến.
Hiện tại cánh tay bị nhốt ở trong phong ấn, vào không được cũng ra không được, muốn chạy trốn cũng trốn không thoát... lúng túng a.
- Hi?
Nghe được hắn chào hỏi, Thiên Diệp Vương cũng thoáng cái sửng sốt.
Đối phương chứng kiến hắn, chẳng những không có sợ hãi đào tẩu, còn nói ra một loại ngôn ngữ kỳ quái, để cho hắn có chút phát mộng, bất quá, thời gian nháy con mắt liền kịp phản ứng:
- Ngươi bị phong ấn khốn trụ? Hặc hặc, thật sự là trời cũng giúp ta...
Gia hỏa này làm hại hắn bi thảm, đường đường Vương giả thứ nhất của Thanh Điền nhất mạch, thể diện mất hết, vẫn muốn báo thù, vốn tưởng rằng đối phương đi tới nơi này, sẽ co đầu rút cổ, nếu không ra, mình cũng không có biện pháp bắt lấy, không nghĩ tới tự mình chạy tới.
Thật sự là Thiên đường có lối ngươi không đi, Địa Ngục không cửa hết lần này tới lần khác lại xông tới!
Những phong ấn này, hắn nghiên cứu trọn vẹn hai năm, biết rõ chỉ cần đụng vào, không nắm bắt được bảo vật tới tay, là căn bản không có khả năng rút ra, bộ dáng của đối phương bây giờ, hiển nhiên là muốn lấy đồ vật, bị nhốt ở bên trong, không có biện pháp đào tẩu.
- Hặc hặc, nếu như tới liền lưu lại cho ta đi!
Hai mắt tỏa ánh sáng, bàn tay nâng lên, muốn chộp tới.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2299330/chuong-2013.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.