Khóe miệng Tiêu Tần co lại.
Đây là muốn mình đơn đấu một đám, hay một đám đơn đấu mình?
Tuy thực lực bọn hắn không tính quá mạnh mẽ, nhưng từng cái đều nhìn chằm chằm, khí tức như rồng... Không phải từ địa phương nhỏ bé mà đến, không phải là tàu xe mệt nhọc sao?
Thấy thế nào cũng không có một chút mệt mỏi, ngược lại nghe nói muốn tỷ thí, từng cái tràn đầy hưng phấn, giống như gặp gà yếu?
- Ta là Thánh Vực nhất trọng đỉnh phong, các ngươi có thực lực giống ta hay không?
Tiêu Tần nói.
Nếu như muốn thử thực lực của đối phương, tìm thực lực tương tự mới có thể phát huy sức chiến đấu mạnh nhất, mới xem như công bằng, nếu không đè thấp tu vi, ánh mắt kiến thức vượt qua một mảng lớn, rõ ràng là hố người, đương nhiên, yêu cầu công bằng, đối phương cũng không có khả năng không biết xấu hổ quần ẩu.
- Thánh Vực nhất trọng?
Nhược Hoan công tử nhíu mày.
Người Huyền Huyền Hội bọn hắn, cơ bản đều là tân sinh, từ khai giảng đến bây giờ, bất quá tu luyện mấy tháng mà thôi, coi như tiến bộ nhanh, nhiều nhất cũng chỉ là Quy Nhất cảnh, đạt tới Thánh Vực... a, còn giống như có một vị a!
- Đi mời Thất Thất học tỷ tới!
Quay đầu phân phó một tiếng.
Một thanh niên chạy ra ngoài, không lâu sau, Lạc Thất Thất đi tới trước mặt.
Huyền Huyền Hội cho đến trước mắt, ngoại trừ Trương Huyền thực lực mạnh nhất, cũng chỉ có vị này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2299284/chuong-2059.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.