Tuy thực lực của Trương Huyền bây giờ không bằng đối phương, nhưng đã không kém nhiều, Thiên Đạo chân khí như trước có thể nhẹ nhõm chữa trị thương thế.
- Thiếu gia...
Thấy Trương Huyền giúp đỡ đối phương chữa thương, Tôn Cường tiếc hận.
Nếu như biết hỗ trợ trị thương, vừa rồi... liền chơi đùa ác hơn một chút... Không đến mức bó tay bó chân, giáo huấn một chút cũng chưa đủ nghiền.
- Hiện tại hắn vẫn không thể chết, cũng không thể bị thương... Nếu không sẽ rất phiền toái!
Lắc đầu, Trương Huyền lần nữa chế rượu ngon vào trong cơ thể đối phương, bất quá chân khí cũng lặng lẽ ẩn giấu vào, không có kích hoạt.
Xử lý xong những thứ này, lần nữa nhìn về phía Tôn Cường.
- Đến cùng xảy ra chuyện gì, vì sao ngươi lại gặp Trung Thanh Vương người, còn bị bọn hắn bắt?
Chuyện này hắn có chút kỳ quái, dựa theo tình huống bình thường, hắn cùng đối phương bắn đại bác cũng không tới, coi như gọi là Tôn Cường, cái tên này ở bên đường hô, cũng có thể tìm ra một mảng lớn.
Như thế nào hết lần này tới lần khác liền bắt hắn, hơn nữa tin tưởng vững chắc không nghi ngờ?
- Cái này...
Tôn Cường gãi gãi đầu, trên mặt tràn đầy lúng túng.
Chứng kiến nét mặt của hắn, Trương Huyền liền biết sự tình không có đơn giản như vậy, nhướng mày:
- Nói!
- Vâng... ngày hôm qua ta đi ra tìm thức ăn, mới ngồi xuống, liền nghe được có người nhỏ giọng nghị luận, thảo luận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2299185/chuong-2158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.