Lúc này Trương Cửu Tiêu mặc trường bào màu xanh nhạt, lộ ra cực kỳ nho nhã, trước ngực treo không phải huy chương Danh Sư, mà là Giám Bảo Sư, bảy vì sao lóng lánh tỏa ánh sáng, đại biểu thân phận.
Bên cạnh đi cùng hắn, là một lão giả, bộ dáng hơn sáu mươi tuổi, đồng dạng mang theo huy chương Giám Bảo Sư thất tinh, tu vi dĩ nhiên đạt đến Thánh Vực tứ trọng, khí độ bất phàm.
- Gia hỏa này... Còn là Giám Bảo Sư?
Trương Huyền sững sờ.
Hắn thấy tận mắt qua Trương Cửu Tiêu lăng không viết chữ, biết rõ ở trên Thư Họa tạo nghệ không thấp, không nghĩ tới giám bảo cũng đạt tới thất tinh.
Không hổ là đệ nhất thiên tài của Thanh Nguyên đế quốc, quả nhiên không có đơn giản như tưởng tượng.
- Mục Hội trưởng, đã lâu không gặp!
Thấy lão giả, Ngô sư cười nghênh đón.
- Ngô Như Phong, không mời ngươi, ngươi sẽ không tới đây gặp ta, có phải sớm đã quên bằng hữu cũ rồi hay không hả?
Lão giả nện cho đối phương một cái, cười mắng.
- Làm sao có thể, ta cũng vừa về không lâu, bận xử lý một ít chuyện...
Ngô sư nói.
- Xem ra vị này hẳn là Giám Bảo Sư Công Hội Hội trưởng rồi...
Nhìn hai người hàn huyên, quan hệ rất quen, Trương Huyền nhẹ gật đầu.
Thân là Giám Bảo Sư thất tinh, lại được Ngô sư xưng “Hội trưởng”, rất dễ dàng đoán ra thân phận.
Đang muốn cẩn thận quan sát vị Hội trưởng này, lại cảm thấy một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2299158/chuong-2185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.