Chỉ thấy trong cung điện rộng lớn, một cái hộp hình vuông treo ở trung tâm, bốn cái xích sắt khảm nạm ở trong vách tường, không biết tài liệu gì luyện chế, hiện ra hàn quang đen kịt.
Sát lục chi khí chính là từ bên trong thả ra.
- Ngoan Nhân... ở trong này?
Phân thân ngẩn ngơ.
- Rất có thể!
Lông mày của Trương Huyền cau chặt.
Có thể tản mát ra sát lục chi khí nồng đậm như vậy, lực lượng huyết mạch đã vượt qua Thanh Điền Hoàng, chỉ sợ cũng chỉ Ngoan Nhân mới có thể có.
Dưới hộp là cái tế đàn, tương tự cái mà vừa rồi Trương Huyền sử dụng đối phó Thanh Điền Hoàng, chỉ là càng lớn, phía trên khắc hoạ văn lộ kỳ quái, đồng dạng mang theo tiêu sát chi ý, dường như chỉ cần nhìn, sẽ bị chém giết thành hai đoạn.
Phân thân nhặt lên một tảng đá, ném về phía tế đàn.
Ầm!
Mấy đạo kiếm mang từ trên tế đàn sinh ra, chém tảng đá thành bột phấn.
- Cái này...
Trương Huyền nhíu mày.
Tế đàn trong tay hắn, là dùng để bắt giữ linh hồn, cái này giống như là sát trận, có thể tuỳ tiện chém giết người.
Những kiếm mang kia, xem như hắn tiến vào bên trong, khẳng định cũng sẽ bị chặt thành bánh thịt.
Nói cách khác... Bất kể là ai, muốn tới gần hộp sắt, sẽ bị kiếm mang cắn giết, bỏ mình tại chỗ.
- Ngoan Nhân, ngươi ở nơi nào?
Nhìn một cái, Minh Lý Chi Nhãn nhìn không thấu cụ thể là cái gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2299039/chuong-2304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.