- Là như vậy, Hoàng đế Thanh Nguyên đế quốc Sở Thiên Hành, muốn chữa trị quan hệ với Trương sư, đặc biệt tới lấy lòng... Trương sư bế quan tu luyện, không tiện gặp khách, cho nên hắn muốn mời ngươi đi qua.
Vị Chiến Sư này vội nói.
- Mời ta đi qua? Nói với hắn... Không rảnh!
Lưu Dương khoát tay áo.
Hiện tại hắn thiếu nhất là thời gian, từng phút từng giây cũng không lãng phí được.
- Lưu thiếu, tu luyện không thể một mực kéo căng dây đàn, còn cần kết hợp lao động nhàn hạ... dù vị hoàng đế này cùng Trương sư náo chút mâu thuẫn, có điều lần này trong mắt của ta, hình như là thành tâm cầu hoà, không bằng gặp mặt một lần, cũng coi như kết cái thiện duyên. Dù sao đối phương cũng là hoàng đế của Thanh Nguyên đế quốc, ngộ nhỡ bởi vậy ghi hận, xuống chút ám chiêu, chẳng phải là cho Trương sư thêm phiền phức?
Vị Chiến Sư này nói.
- Cái này... Cũng được!
Lưu Dương chần chờ một chút, nhẹ gật đầu.
Sáu vị đồng môn khác đều vì lão sư làm vẻ vang, tranh sáng, chỉ có hắn còn ăn bám lão sư...
Như là ký sinh trùng.
Không thể làm vẻ vang cho sư môn, nếu lại cho thêm phiền phức, hắn còn mặt mũi nào sống trên đời? Tuỳ ý đi tắm một chút, đổi một bộ quần áo sạch sẽ, theo sau lưng Chiến Sư đi tới đại sảnh.
- Ngươi chính là Lưu Dương tiểu huynh đệ, tại hạ nghe đại danh đã lâu! Có thể trở thành môn hạ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2299032/chuong-2311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.