Cái đầu lâu này, là Thanh Điền Hoàng dùng không biết bao nhiêu Thiên Công sư liên thủ với Luyện Khí sư chế tạo thành, hao tốn không biết bao nhiêu, triệt để nắm giữ, dù chỉ là Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong, nhưng Lĩnh Vực cảnh bình thường cũng khó mà chống lại!
Đám người kia, chẳng qua là Xuất Khiếu cảnh sơ kỳ, trung kỳ, chờ thời gian lại dài có ích lợi gì? Đồng dạng chỉ có một con đường chết!
- Đương nhiên hữu dụng... Tốt rồi, không dài dòng với ngươi nữa... Thời gian dài như vậy, còn không ra?
Lười nói nhảm, thanh âm của Trương Huyền mang theo mê hoặc đặc thù vang vọng bốn phía.
Nương theo hắn nói, mọi người vội vã nhìn trái phải, lại phát hiện sao trời dày đặc, một cái quỷ ảnh cũng không có.
- Ta còn tưởng thật có giúp đỡ gì, nguyên lai chỉ là phô trương thanh thế...
Ngoan Nhân cười lạnh.
Gia hỏa này trước đó liền dùng qua một lần, làm hại Thanh Điền Hoàng bị một kiếm đâm thủng hoa cúc, hiện tại lại muốn phô trương thanh thế!
Thật có giúp đỡ mà nói, khẳng định đã sớm tới, làm sao có thể chờ đến bây giờ?
- Chết đi!
Lần nữa hừ lạnh, lực lượng hung mãnh lật úp xuống.
Bất quá còn chưa rơi xuống, mọi người liền thấy đầu lâu trên bầu trời kìm lòng không được lắc lư một cái.
Ngay sau đó, hòn đảo không bị khống chế, không ngừng run rẩy.
- Chuyện gì xảy ra? Ngươi... Ngươi làm cái gì?
Con ngươi co rụt lại, Ngoan Nhân thét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2299023/chuong-2320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.