- Ta...
Thân thể Tống Hiên run lên.
- Được rồi, lần này ngươi làm việc bất lợi, ta sẽ kỹ càng báo lên tổng bộ, chờ trở về tiếp nhận xử lý đi!
Diêu Mạn Thiên khoát tay áo.
- Đều là ngươi...
Vốn cho rằng là sự tình rất nhẹ nhàng, rất đơn giản, không nghĩ tới biến thành như vậy, Tống Hiên quay đầu nhìn về phía Trương Huyền, cực kỳ hận ý.
Nếu không phải tên này...
Chỉ cần xử lý tốt chuyện nơi đây, cho dù sẽ không một bước lên mây, cũng có thể từng bước cao thăng, thậm chí có khả năng đạt được phía trên ban thưởng, đột phá Xuất Khiếu cảnh ràng buộc, xung kích Lĩnh Vực cảnh thành công...
Đáng tiếc... Hiện tại tất cả đều biến thành bọt nước!
Mấu chốt nhất là, còn bị ở trước mặt mọi người đánh mặt, đồ chơi kia cũng phế bỏ...
Cừu hận có thể nói đã không đội trời chung!
Cổ tay khẽ đảo, huy chương Danh Sư rơi vào lòng bàn tay, ngón tay điểm một cái, một giọt máu tươi lơ lửng ở phía trên.
Ngay sau đó một âm thanh vang dội, vang vọng toàn thành.
- Trương Huyền, giật dây nhiều Danh Sư như vậy ra tay với ta, nhục tôn nghiêm của ta, càng để binh khí của mình đánh phế ta... Tống Hiên ta lấy danh nghĩa Danh Sư thất tinh, xin tổng bộ cho Danh Sư khiêu chiến, hiện tại tiến hành... Ngươi có dám đáp ứng?
Lập tức, trên huy chương có một đạo quang mang bay về phía bầu trời.
- Tống Hiên, ngươi thật to gan!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2299005/chuong-2338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.