- Tốt, ta lập tức phái người đi lấy!
Phường chủ dừng lại một chút, vội nói.
Mặc dù thứ này trân quý, cũng chỉ là một vật phẩm của phường thị mà thôi, so với tính mạng thì kém nhiều, trước mắt đao phủ, tự nhiên biết lựa chọn như thế nào.
Phân phó một tiếng, lão giả vừa rồi kia vội vã rời khỏi, thời gian không lâu, một hộp ngọc được đưa tới.
Tiện tay mở ra, bên trong quả nhiên có một bản thư tịch cổ xưa, phía trên có chút ố vàng, chữ viết mang theo linh khí đặc thù.
- Ừm!
Xác nhận một chút, biết là Tháp Ngôn Cổ Thư thật, lúc này Trương Huyền mới nhẹ gật đầu, thu vào nhẫn:
- Đi!
Thân thể nhoáng một cái, bay ra phía ngoài.
Trương Cửu Tiêu cùng tất cả trường đao theo sát phía sau.
Nhìn về phía bọn họ biến mất, cừu hận trong mắt phường chủ tựa như nước sông chảy xuôi.
- Phường chủ, cứ bỏ qua như thế sao?
Lão giả kia đi tới.
Chợ đen của bọn họ, thành lập trên vạn năm, từ đầu đến cuối còn chưa từng ăn thiệt thòi lớn như thế.
- Bỏ qua? Đồ vật của Kỷ Linh Phong ta, không có dễ cầm như thế!
Phường chủ híp mắt lại, nắm đấm nắm khanh khách vang vọng.
Lần này không chỉ tổn thất Linh Thạch, trọng yếu nhất là, thật nén giận như vậy, chợ đen của bọn họ còn mặt mũi nào tiếp tục ở Tiềm Xung thành?
- Vậy... Làm sao bây giờ?
Thực lực của đối phương, ngay cả phường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2298948/chuong-2395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.