Trương Huyền theo thói quen, là lần đầu tiên nhìn thấy thư tịch, sẽ thu vào Thiên Đạo thư viện, cho nên bây giờ hắn nhìn cũng không phải là nội dung hiện lên trên không, mà là thư tịch trong thức hải.
Giới thiệu vắn tắt còn tốt, điểm pháp quyết chân chính chảy qua trong óc thời, lập tức phát giác không đúng.
- Làm sao vậy?
Khôi Thánh nhìn qua hỏi.
Bộ pháp quyết này, là lão sư hắn tự mình sáng tạo, vô cùng cao thâm, thiên tài nắm giữ Minh Lý Chi Nhãn kỳ trước nhìn thấy, cũng chìm đắm trong đó không cách nào tự kềm chế, gia hỏa trước mắt này, trực tiếp cau mày, còn nói “có vấn đề”, có ý tứ gì hả?
- Cái này...
Trương Huyền xoay đầu lại, nhìn về phía Khôi Thánh:
- Tiền bối, ta muốn hỏi một chút, trong lịch đại Điện Chủ, có người hai mắt bị mù không?
- Mù?
Không biết hắn hỏi như vậy là dụng ý gì, Khôi Thánh nhíu mày:
- Đạo ý niệm này của ta chỉ phụ trách tiếp đón, khảo nghiệm nhân tuyển Điện Chủ, nhưng không biết hậu bối như thế nào.
Thời điểm hắn chết, sớm ở mấy vạn năm trước, lịch đại Điện Chủ đều là hậu bối, trừ khi thiên tài có Minh Lý Chi Nhãn đi vào, mới có thể tỉnh táo, còn những hậu bối này có mù hay không, hắn không rõ ràng.
- Như vậy... mạo muội hỏi một câu, con mắt của Bốc Thương cổ thánh tốt chứ?
Thấy hắn không biết, Trương Huyền mang theo chần chừ, hỏi lần nữa.
- Lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2298892/chuong-2451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.