Cửu U Thần Đồng, hỏa diễm thiêu đốt ở trong mắt, lực lượng hội tụ ở trong mắt, dần dà, cảm thụ với sắc thái sẽ càng lúc càng mờ nhạt, cuối cùng toàn bộ thiên địa biến thành hai màu trắng đen, không có cách nào khôi phục.
Điểm ấy, dù trên thiếu hụt của thư viện không có nhắc, nhưng Trương Huyền tinh thông y đạo, hiểu rõ các loại tu luyện như lòng bàn tay, nghịch hướng suy diễn, rất dễ dàng liền đoán ra được.
- Bệnh mù màu? Đó là cái gì?
Khôi Thánh ngây người.
Cái danh từ này, chưa từng nghe người nói qua.
- Ngươi không biết?
Trương Huyền sửng sốt một chút, lập tức giật mình. Thế giới này khác biệt kiếp trước, không có từ bệnh mù màu này cũng rất bình thường. Chần chờ một chút mới giải thích:
- Bệnh mù màu là không mẫn cảm với màu sắc, không cách nào phân biệt chủng loại màu sắc, thật giống như bộ y phục này của ta, ngươi nhìn là màu gì?
- Xám!
Khôi Thánh nói.
- Là màu lam nhạt, không phải màu xám!
Trương Huyền lắc đầu.
Xem ra vị trước mắt này, đã mất đi năng lực quan sát màu sắc, trường bào của mình là màu lam nhạt, cùng xám hoàn toàn là hai khái niệm nha.
- Màu lam nhạt?
Khôi Thánh nhíu mày, trong lòng nghi ngờ... Đây là lam nhạt? Làm sao cảm giác... Không giống nhỉ?
- Nếu như cái này nhìn không ra, cầu vồng thì sao, có thể nhìn ra mấy loại màu sắc?
Bàn tay Trương Huyền giơ lên, chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2298890/chuong-2453.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.