Cái di tích này, mượn nhờ núi sông địa thế chung quanh, đồng thời bóc ra một linh mạch, chuyên môn cung cấp lực lượng, tuyệt không có khả năng chỉ lưu lại một Động Hư Hồ Lô, tất nhiên sẽ có nhiều thứ hơn.
Trương Huyền bừng tỉnh hiểu ra, nhìn về phía những người khác, chỉ thấy đám người Bích Hồng Âm cũng không kinh hãi, giờ mới hiểu được. Xem ra mấy người này đều biết điểm ấy, mới biết rõ nguy hiểm, cũng ra sức giúp Lạc Huyền Thanh lấy được Động Hư Hồ Lô.
- Vân Liên Hải, liền nhờ ngươi!
Lạc Huyền Thanh xoay đầu lại.
- Ừm!
Vân Liên Hải cũng không chối từ, lần nữa sử dụng bí pháp, nhất thời từng cơn sóng gợn từ trong mi tâm không ngừng dập dờn ra. Vượt qua trận pháp không thể sử dụng lực lượng không gian vừa rồi kia, nơi này càng bao la, gợn sóng nhộn nhạo rất lâu, thẳng đến thân thể của Vân Liên Hải có chút run rẩy, lúc này mới ngừng lại.
- Thế nào?
- Ta cảm ứng được một chút vật phẩm cổ xưa, nhưng không biết có phải bảo vật hay không!
Thở hổn hển vài hơi, khôi phục một chút, Vân Liên Hải nói.
- Dẫn đường đi!
Lạc Huyền Thanh mở lời.
Cũng không nhiều lời, Vân Liên Hải xác định phương vị, đi thẳng về phía trước. Đi hơn mười phút, mọi người ngừng lại.
- Dòng sông trên bầu trời, vị trí hầu như không có biến hóa, nơi này không phải có khốn trận chứ?
Bích Hồng Âm cau mày.
Mọi người ngẩng đầu, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2298761/chuong-2582.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.