Hàm răng run lên, Ngô Hữu Đạo nói không ra lời.
Một kiện binh khí không đối kháng được ngược lại cũng thôi, liên tục ba kiện, tất cả đều nhẹ nhõm bị viên gạch của đối phương đụng vỡ, ngu nữa cũng biết, viên gạch thoạt nhìn giá trị không ra sao kia, so với vũ khí hắn luyện chế, cao minh hơn quá nhiều. Căn bản không ở cùng một cấp bậc.
- Viên gạch, thoạt nhìn không có mũi nhọn, lại cực kỳ nặng nề, lấy thế đè người, lấy lực tấn công...
Hai tay chắp sau lưng, Trương Huyền nhàn nhạt nhìn qua, mang theo mùi vị giáo dục:
- Vũ khí, là đồ vật giết người, mục đích là vì tăng lên sức chiến đấu, đẹp mắt hay không, không trọng yếu, trọng yếu nhất chính là... Uy lực! Tử Anh Thiên Hỏa thạch rất khó dung luyện, dù luyện chế thành vũ khí sắc bén, nhưng bản thân quá giòn, giống như thủy tinh, căn bản không chịu nổi binh khí nặng nề công kích! Cùng nó đối đầu, làm sao có thể thắng?
- Cái này...
Ngô Hữu Đạo ngây người.
Hắn dùng Tử Anh Thiên Hỏa thạch luyện chế không ít vũ khí, nhưng mỗi một kiện đều giống như đối phương nói, sắc bén là sắc bén, nhưng bản thể quá giòn, đương nhiên, loại giòn này, là so với Thánh khí thượng phẩm khác, cho dù có chênh lệch, cũng sẽ không quá lớn, dù sao trường kiếm, sắc bén cùng mềm dẻo, thuộc về hai cái phương diện, bản thân không khả năng đồng thời đều chiếm được.
Vốn cho rằng, Tử Anh Thiên Hỏa thạch luyện chế vũ khí, đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2298666/chuong-2677.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.