Thấy cảnh này, Nhậm Thanh Viễn chỉ cảm thấy tức sắp điên, liệt hỏa hừng hực, bất cứ lúc nào cũng sẽ thiêu đốt.
Danh Sư đường xây dựng vài vạn năm, từ trước tới nay đều thống ngự người khác, để cho người ta kính sợ bội phục, còn chưa bao giờ có thế lực nào dám trắng trợn đối nghịch... Ngày hôm nay không chỉ thấy, còn một lần bốn cái...
- Không có phản hay không phản gì cả, nước có thể chở thuyền cũng có thể lật thuyền, nếu như Danh Sư đường làm chính xác, không ai sẽ phản bác, nhưng nếu đi lên con đường sai lầm, người người sẽ phản!
Trịnh Dương cười nhạt một tiếng, không tiếp tục để ý các Danh Sư cửu tinh vây ở chung quanh, thân thể nhoáng một cái, quỳ rạp xuống đất.
- Đồ nhi Trịnh Dương, bái kiến lão sư!
- Đứng lên đi!
Trương Huyền nhẹ gật đầu.
Không nghĩ tới mấy tháng không gặp, Trịnh Dương cũng đã trưởng thành, hơn nữa thực lực càng đạt đến tình trạng xem như hắn cũng khó mà nhìn thấu.
- Lão sư, ta nghe nói sở dĩ Danh Sư đường hạ lệnh truy nã, là bởi vì Trương gia ác nhân tố cáo, nói lão sư ngươi sử dụng bảo vật Dị Linh tộc... Không biết có phải hay không?
Trịnh Dương đứng dậy, cung kính nhìn qua.
- Hẳn là vậy!
Trương Huyền sửng sốt một chút, sau đó gật đầu.
Cụ thể vì sao Danh Sư đường hạ lệnh truy nã, hắn không rõ ràng lắm, chẳng qua nguyên nhân gây ra khẳng định liên quan đến đại náo Trương gia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2298406/chuong-2937.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.