- Mấy ngàn vạn viên linh thạch tuyệt phẩm, sao ngươi không đi ăn cướp!
Danh Sư cửu tinh vừa rồi suýt chút nữa nổ tung, Danh Sư cửu tinh khác cũng trừng mắt nhìn.
Số lượng linh thạch tuyệt phẩm thưa thớt, xem như Tổng bộ Danh Sư đường, một lần cũng không có khả năng cầm ra được mấy ngàn vạn viên, cái này quả thực chính là ăn nói lung tung.
- Ăn cướp? Sao có thể, chúng ta đều là người giảng đạo lý, chưa bao giờ làm loại chuyện này...
Viên Đào cười hắc hắc, xoay người giáng xuống:
- Các vị trưởng lão Viên gia, các bằng hữu Chiến Sư đường, cường giả Độc điện, sư huynh, sư muội,, nếu như bọn họ thực không bỏ ra nổi, ý kiến của ta là lưu lại trữ vật giới chỉ thôi, không cần thiết cởi quần áo, tuy Danh Sư bào trên người bọn họ do tổng bộ thiết kế làm ra, cũng rất đáng tiền... nhưng chúng ta là người giảng đạo lý, không phải tới cướp!
- Ngươi...
Nghe nói như thế, mọi người Danh Sư đường thiếu chút nữa ngất đi.
Như thế còn không gọi là cướp?
Cái này so với cướp còn nghiêm trọng hơn được không?
Nhậm Thanh Viễn kìm nén không được, ngẩng đầu nhìn về phía thanh niên cách đó không xa:
- Trương sư, đây là ý tứ của ngươi?
- Đừng nghịch nữa!
Nhìn thấy các đồ đệ tinh nghịch như vậy, Trương Huyền khoát tay áo, mặt mũi bất đắc dĩ:
- Thanh Viễn sư điệt, mấy đồ đệ này của ta ngang bướng thành tính, để ngươi chê cười!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2298380/chuong-2963.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.