- Để bọn hắn vào đi!
Biết nên tới rốt cục cũng tới, Trương Huyền phân phó nói.
- Vâng!
Hộ vệ vội vã đi ra ngoài.
- Lạc gia này thật không biết tốt xấu, chẳng lẽ cảm thấy lần trước tổn hại mặt mũi còn chưa đủ, lại chạy tới mất mặt?
- Này thì không biết, nghe nói bọn họ xuất hiện một vị tộc trưởng lĩnh ngộ không gian chân giải, lần này tới, là muốn rửa sạch nhục nhã!
- Rửa nhục? Hừ, không biết trời cao đất rộng! Vị tộc trưởng kia gọi Lạc Thiên Nhai đi! Có tư cách gì so sánh với tộc trưởng của chúng ta?
- Một bàng chi vận khí tốt lĩnh ngộ chân giải mà thôi, dám khiêu chiến tộc trưởng của chúng ta, lá gan thật lớn! Lần này tới, tuyệt đối đánh hắn đông tây nam bắc cũng không tìm được...
...
Bốn phía nghị luận ầm ĩ.
Nghe được mọi người đang tận lực gièm pha Lạc Thiên Nhai, nâng lên mình, Trương Huyền đột nhiên cảm thấy tâm thật mệt.
Nếu như đám người này biết, vị Lạc gia tộc trưởng kia cũng là bản thân... Có thể khiếp sợ ngất đi hay không?
Phải làm sao giải thích, mới có thể để cho hai nhà có mâu thuẫn không lên tranh chấp?
Trực tiếp nói với người Lạc gia, Lạc Thiên Nhai chính là hắn, người Lạc gia rất dễ dàng cho rằng khi nhục một lần không đủ, lại trêu đùa lần thứ hai, có ý định trêu chọc bọn họ... Cùng người Trương gia nói, bản thân là Lạc Thiên Nhai, huyết mạch Lạc gia độ tinh thuần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2298236/chuong-3107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.