- Cứ nói đừng ngại!
Đại thống lĩnh nói.
- Vâng... Hắn nói, thực lực của ngươi, không xứng tới động thủ, thật dám đi qua, biết làm ngươi... Quỳ xuống cầu xin tha thứ!
Bờ môi Trương Huyền run rẩy.
- Quỳ xuống cầu xin tha thứ? Khẩu khí thật lớn! Vậy để ta xem một chút, đến cùng có dạng thực lực gì, để cho ta cầu xin tha thứ!
Rầm!
Đại thống lĩnh Ô Mộc đứng dậy, bốn phía thân thể tựa như có gió lốc vây quanh, đôi mắt mang theo ngọn lửa tức giận.
- Hắn hẹn đại thống lĩnh sau nửa canh giờ, ở trong khe núi quyết đấu...
Trương Huyền tiếp tục nói.
- Tốt, ta sẽ như ước nguyện của hắn!
Ô Mộc run trường đao trong tay lên, phát ra thanh âm nghẹn ngào.
- Đại thống lĩnh, Bột Tân dám ăn nói ngông cuồng như thế, lại không kiêng nể gì cả, ta sợ có bẫy!
Một Dị Linh tộc đứng dậy.
- Đúng vậy, đại nhân nhất định phải cẩn thận!
Cũng có người đứng lên.
- Ừm, trước đó ta hẹn tên này, phòng thủ mà không chiến, lần này dám to gan như thế, chỉ sợ không có đơn giản như vậy, Hòa Mộc, Khuê Ly, hai người các ngươi đi xem khe núi kia một chút, nghiêm ngặt theo dõi, có động tĩnh gì lập tức trở về bẩm báo!
Ô Mộc khoát tay áo.
- Vâng!
- Vâng!
Hai Dị Linh tộc vội vã đi ra ngoài.
- Ta quen thuộc khe núi kia, ta đi cùng với bọn họ!
Trương Huyền vội vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2298112/chuong-3195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.