- Mười vạn Dị Linh tộc, nếu như ta nhớ không sai, trong này chỉ thống lĩnh Bất Hủ cảnh, liền có hơn mười vị, ngươi đều... giết?
Tưởng Phương Du nhịn không được.
- Đúng vậy a, đều giết!
Trương Huyền gật đầu, vẻ mặt thành thật:
- Vì giết bọn hắn, khôi giáp cũng bị làm bẩn nhiều lần...
Vì ngụy trang càng giống, lau khôi giáp một lần, làm bẩn một lần, khôi giáp màu đen, đến bây giờ dính đầy vết máu, muốn lau cũng lau không sạch.
- ...
Tưởng Phương Du cũng cảm thấy quá mệt mỏi.
Đối mặt hơn mười cường giả Bất Hủ cảnh, Dương sư cũng phải trốn được bao xa thì trốn, ngươi giết toàn bộ, không bị một chút tổn thương ngược lại thôi, còn ngại người ta làm bẩn quần áo ngươi... Làm sao trong nháy mắt cảm giác những cao thủ Dị Linh tộc này, chết uất ức như thế?
...
Ở hạch tâm cổ chiến trường, trong một cung điện nguy nga.
Hai trung niên nhân ngồi đối diện nhau, giơ ly rượu lên, vẻ mặt vui vẻ.
- Ăn mừng chúng ta lần đầu tiên liên minh, chúc tộc nhân thắng ngay từ trận đầu, đoạt lại địa phương thuộc về chúng ta!
Bên trái, một trung niên mặc trường bào kim sắc cười nói.
Hắn là một trong Dị Linh tộc ba đại Hoàng giả… Thần Linh Hoàng! Phía bên phải là trung niên mặc trường bào màu tím, Thần Tinh Hoàng.
- Ừm, chỉ mong ngươi làm đúng!
Thần Tinh Hoàng gật đầu, cũng uống rượu ngon, cẩn thận thưởng thức một phen.
Không thể không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2298094/chuong-3209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.