Nhận lấy mẫu phù, bàn tay của Lạc Nhược Hi nhẹ nhàng chạm đến, sau một lúc lâu, lần nữa đưa tới:
- Lấy lại đi!
- Ngươi cầm là được, đến lúc đó ta ở trước Khổng miếu chờ ngươi đi cùng!
Trương Huyền mỉm cười.
Dù sao đi vào Khổng miếu, hắn cũng không có ý định ném xuống đối phương, tin tưởng đối phương cũng không có khả năng ném hắn, đã như vậy, ai cầm đều không quan trọng.
- Không cần, đặt ở chỗ ngươi đi, ta chỉ là nhìn một chút...
Nữ hài lắc đầu, đưa thiên phù tới.
- Cũng được, đi vào Khổng miếu, nếu thật là ngẫu nhiên truyền tống, bên trong có thể dùng ngọc phù liên đưa tin hệ thì thôi, nếu không cách nào liên hệ, ngươi tới Khổng miếu trước mà nói, ở nơi đó chờ ta, ta đi trước, cũng sẽ chờ ngươi...
Trương Huyền nói.
- Được!
Lạc Nhược Hi mỉm cười gật đầu.
Một bên nói chuyện phiếm, một bên tiến lên, Trương Huyền hình như lần nữa trở lại ngày ở Hỏa Nguyên thành thổ lộ, dường như nữ hài ở bên người nắm giữ toàn bộ thế giới, yên tĩnh không nói ra được.
Tuy không biết nữ hài cảm giác thế nào với hắn, nhưng đối phương giống như quen biết không biết bao nhiêu năm, như là duyên phận kiếp trước, quen thuộc như vậy, tự nhiên như vậy.
Đi cùng người yêu, thời gian trôi qua rất nhanh, bất tri bất giác một ngày đã qua.
Lần nữa trở lại chỗ ở, Trương Huyền đang định tạm biệt nữ hài, đột nhiên cảm thấy mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2298061/chuong-3224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.